Tôi biết là tôi làm được nhiều việc lắm.Biết nhau lâu mà ít nói chuyện, để xem còn chuyện gì để nói đây?Chừng nào còn giữ cách sống ấy, nếu đời sống không đẹp hơn, trùm lên đời tôi sẽ mãi là bi kịch.Tôi, nó, không cần ai gọi cũng có thể vùng dậy ngay khi có việc cần.Tô mỳ của bạn cũng đang nghi ngút hơi.Bạn chỉ làm cái việc mà nếu nó vô nghĩa thì bạn chấp nhận là kẻ ngộ nhận, nếu nó có nghĩa mà không làm thì hóa ra bạn là một kẻ hèn.Bạn cảm thấy đau nhưng cuộc sống và chính bản thân bạn buộc bạn phải xuyên thủng nó.Bạn muốn dấn thân, muốn vắt kiệt mình bằng cách phun trào không nguôi nghỉ những luồng ý nghĩ (qua các truyện khác hơn là dạng viết khá cụ thể này).Cũng thành thói quen rồi.Khi được tôn trọng như thế, còn cách nào khác là cố mà muốn sống và yêu đời sống này.
