Thời giờ quý hơn tiền bạc nhiều.Bạn lên xe với tờ báo và bình tĩnh, ung dung để hết trí não vào tờ báo.Thành thử, lần trước bạn tới nghe hòa nhạc, chỉ thấy thích và mê mẩn như một em nhỏ ngó những đồ chơi bóng lán, tóm lại, bạn chỉ có mặt ở đó thôi; còn lần này thì khác, bạn hẳn đã thực là sống.Một người có thể muốn tới thành La Mecque (Đất thánh của những người theo Hồi giáo).Vậy mà người ta cứ bảo thời giờ là tiền bạc chứ.Chương trình lập ra thì phải theo nhưng không được coi nó như một ngẫu tượng phải thờ.Cuốn "Lịch sử suy vong của đế chế La Mã" (tác giả Edward Gibson thế kỷ 18) không so sánh được với cuốn "Thiên đường đã mất" nhưng cũng là một cuốn tuyệt hay, và cuốn "Những quy tắc thứ nhất" của Herbert Spencer không thuộc loại thơ mà cũng là một sản phẩm cao cả của nhân loại.Bạn có thể có những nguyên tắc giúp mình tin rằng cướp bóc là làm việc phải.Trong nhiều năm - đúng ra là cho tới khi tôi gần 40 tuổi - tuần lễ của tôi có bảy ngày.Và khi đọc xong bạn thành thật tự hỏi còn ghét thơ nữa không? Tôi đã biết nhiều người đọc xong rồi, tự nhận rằng từ trước oán thơ là hoàn toàn nhầm lẫn.