Năm 21 tuổi, ông được chuẩn đoán là chỉ sống được hai năm rưỡi nữa.Sau 3 lần thất bại, cuối cùng ông đã được hai trưởng ở Luân Đôn tiếp nhận.Họ nếm trải qua thử thách của cuộc đời, đã vượt qua các rắc rối và đã trưởng thành”.Đây là những lớp học tổ chức vào buổi tối, lớp học là những ngôi nhà mượn được và học cụ thì nghèo nàn.Hãy nhìn lại chính mình, hãy đếm lại những điều mà bạn co được và hãy so sánh bản thân mình với…Khi được hỏi tại sao luôn dè dặt, ông đã trả lời :”Ta luôn dè dặt vì ta có cái để mà dè dặt.Ngày tháng trôi qua, cuối cùng cô gái cũng sinh ra đứa trẻ.Trong cuộc đời của mỗi người phải có vài “cơn mưa” đổ xuống.Có phải nơi này không?”.Đừng bao giờ chấp nhận câu trả lời “Không”! Và nếu bạn đã từng bị dồn vào chân tường hoặc cẳm thấy mình gục ngã và bị đẩy ra ngoài cuộc, hãy luôn ghi nhớ bạn chỉ đang ở trên một chỗ cong trên đường và đó không phải là chỗ kết thúc.
