Mà lừa kheo khéo vào để còn cố mà tin.Họ không phải thiên tài, và họ cho rằng thiên tài (thơ) của chả làm nên được cái gì, thế là họ không cần quá bận tâm đến điều đó.Còn hơn một năm nữa thôi (cái này bác nhầm thời điểm, thực ra là hơn 2 năm, nếu mọi việc cứ đều đều).Một hôm, cô lớp trưởng thông minh và năng động và cao lớn (luôn xếp thứ nhất, trên tôi một hoặc hai bậc, trong các kỳ thi học sinh giỏi tiếng Anh của trường) hỏi tôi: Sao ấy buồn thế? Tôi đáp: Buồn ngủ.Thất vọng, tụt giá rồi.Nhà văn bỗng cảm thấy buồn.Tắm vù cái rồi đèo thằng em vào bác.Quay chậm lại thì bảo: Ôi đá vào nhiều thế.Nhưng nói thế nào thì nói, thế giới này vẫn thừa mứa vật chất và cám dỗ để dụ dỗ loài người đừng tuyệt vọng (hẵng chưa cần tính đến tình yêu thương tồn tại tự nhiên).Mà là một tiếng nói độc lập, chân thật và biết đều (dù không phải không có chỗ gay gắt).