Mẹ là người đầu tiên đem đến những cung bậc xúc cảm hay, dở.Nói chung là vẫn có thể tung cánh.Nhưng nếu quả như thế, hoá ra bạn lại là kẻ tra tấn kinh dị hơn với những màng nhĩ của nhiều người nằm ngủ giữa thành phố này.Trước hôm tôi đốt, vào buổi tối (cái tối hôm tôi đi chơi sở thú), tôi mở cuốn sách đó ra, tước dọc vài trang như ta tước giấy làm chong chóng rồi thả từ tầng cao xuống cho xoay trong gió.Cảm thấy khỏe hơn một chút.Khi cảm thấy thua, họ có thể giao nộp hết quân cờ và xin rút lui với điều kiện được đi ở ẩn trên một hòn đảo đẹp nhiều mỹ nữ.Anh bị tổn thương khi thay vì chấp nhận sự thất bại bị vượt qua, họ đốn anh.Chỉ hai chữ BÀI LÀM mà tôi viết mãi ông ta không hài lòng.Kể cả sau một đêm trong giấc mơ mà mọi người thân xúm vào mỗi người một ý vạch đường đi cho bạn.Cháu phải sống cho ông, cho các cô chú, anh chị và rất nhiều người khác nữa…
