Chị út hỏi ngay: Sao thế? Lắc đầu.Dù vì chúng mà bạn bị đèo bòng, phải sống trong trạng thái chờ đợi được trả tự do.Cái khoảng an toàn mà người ta không còn tôn trọng nhau chính vì những giới hạn nhận thức đó.Xã hội không thể lành mạnh hơn, đẹp hơn hoặc dũng cảm hơn nếu điều đó không khởi nguồn dần từ những gia đình.Bác bắt đầu lấy thức ăn ra cho.Bạn luôn lặp lại mong muốn này hàng năm trời rồi.Những đôi mắt nhìn vào những điểm khác nhau.Bạn chả bao giờ thanh minh, phản ứng làm gì.Khi tôi thấy nó không đúng, tôi phớt lờ.Lại cái đồng hồ báo thức đây.
