Có thể khi nói về những điều đó, bạn đã thắp nên một ngọn nến giữa không gian u buồn ảm đạm nơi lễ tang.Đôi lúc sự hài hước lại cực kỳ cần thiết nữa.Giá mà bạn có thể hiểu được hoàn cảnh của tôi lúc đó! Tôi lo sốt vó.Nếu nói mà không biết rằng mình đang nói cái gì, không biết rằng mình sẽ lèo lái vấn đề này đi đến đâu thì nguy hiểm vô cùng! Tôi đoan chắc bài diễn văn đó sẽ toàn những tiếng ậm ừ, ấp a ấp úng, và rất dễ bị lạc đề.Quý vị biết đấy, Bob rất thích chụp hình.Tôi sẽ giới thiệu cậu với họ.Tôi còn nhớ ở lễ tang của John, tôi đã nói rằng: Tôi sẽ không bao giờ quên được buổi tối thứ sáu hôm ấy, lúc tôi ở bệnh viện bên John trong những giây phút cuối cùng.Tôi đã thành công khi trò chuyện với họ trong một không khí thoải mái.Nếu nói một cách khéo léo như thế, mọi việc rồi sẽ ổn cả.Kể từ đó mỗi lần nghe lại ca khúc Remember?, tôi đều thử khám phá ra những cảm xúc khác lạ, một nét hay mới nào đó.