Những điều tôi cố gắng nói ở đây có vẻ nghịch lý hay thậm chí mâu thuẫn, nhưng tôi không biết cách miêu tả nào khác.Một vài cái quầng thậm chí còn thôi thúc chủ nhân của chúng phải tự sát.Sau cùng, tình hình này có thể khởi động chính cái quầng đau khổ của anh ta.Ngay khi nó được thốt ra, liền có hình ảnh một cụ già râu trắng do tâm trí tạo dựng nên, dù không phải như thế thì cũng có một hình tượng biểu trưng của tâm trí về một người hay sự vật nào đó bên ngoài chúng ta, mà hầu như luôn luôn thuộc về nam tính.Hãy lưu giữ phần nào chú ý vào bên trong, chớ để cho nó trôi đi hết.Sẽ có những lúc năng lượng ấy hạ thấp cũng như lên cao.Nhưng ngoài cái quá khứ chúng ta tưởng nhớ và đồng hóa với nó, chẳng phải còn có một tầng quá khứ bên trong chúng ta vốn bị chôn vùi khá sâu đó sao? Tôi đang đề cập đến cái quá khứ vô thức, nó khuôn định cuộc sống của chúng ta nhất là thông qua các kinh nghiệm trong thời thơ ấu, có lẽ ngay cả đến các kinh nghiệm trong tiền kiếp nữa.Hầu hết, mọi người đều yêu thương cái bi kịch cuộc đời của riêng họ.Hãy cảm nhận sự hiện trú của bạn.Vâng phục không phải là yếu đuối.
