Bạn sẽ thôi ngạc nhiên khi nhận ra đó là sức mạnh tinh thần của đam mê.Có lẽ rất lâu họ mới biết cụ thể.Ví dụ ngày mai, buổi sáng, vừa gắp sợi mỳ lên miệng, bác từ trong nhà đi ra vỗ vai cười: Ăn phải mời hai bác đã chứ.Càng ngày bạn càng thấy mình nhận thức được nó.Lại cái đồng hồ báo thức đây.Thế nên, bạn sẽ sống, sẽ sống nữa để khám phá mình.Thế là bác xiêu lòng, bảo: Lần này bác cho về.Hắn không thể tự tha thứ cho mình.Mẹ thì độ này da sạm đi.Có phải tôi nói đâu.