Giống như ánh sáng một con đom đóm khác với một tia chớp vậy.Ca sĩ nhạc đồng quê Mel Tillis là người luôn luôn áp dụng phương pháp này.Làm sao hết run đây? Cách hay nhất là bạn cứ nghĩ rằng cái người đối diện ấy, họ cũng… run như mình thôi.Nhưng tôi lại nhìn vấn đề theo một khía cạnh khác.Nơi nào có con người thì nơi đó có đối thoại.Trò chuyện với mấy vật cưng đó thích nhất là bạn sẽ không phải nghe những lời đáp khó chịu, và câu chuyện lại không bị gián đoạn nữa!Vậy tại sao chúng ta lại để phát ra những từ này? Chúng giống như cây nạng mà bạn phải dựa vào vì sợ mình đi khập khiễng.Do vậy hãy nói về chủ đề mà bạn đã nghiên cứu kỹ lưỡng, hoặc nói về những việc bạn đã từng trải qua.Lúc đó, tôi đã có cảm giác như mình là người giàu có nhất thế giới!Tôi còn tưởng tượng phòng ghi âm ra sao, cái cảnh người ta đọc những bản tin tức, tường thuật thể thao như thế nào…Ôi chà, lúc đó tôi đã nghĩ: Giá mà một lần, dù chỉ một lần… đài phát thanh, đài phát thanh…