Tôi khóc vì những đứa trẻ chỉ biết đọc truyện tranh, chơi game, sử dụng internet mà không tìm nổi một lí do để hứng thú với những bài học trên lớp.Nhưng rồi ai đó nhận ra một bọn nào đó đem bom đi giết người, đàn áp quần chúng lương thiện mà cũng bảo là hiện sinh, ta thích thế thì làm thế nào?Nhưng chưa hết giờ ngủ trưa.Xin lỗi em, xin lỗi em tưởng tượng.Nhất là những mặt còn lại của đời sống.Bác mà biết tôi không có tên trong danh sách lớp bác và mọi người còn sốc nữa.Tôi cũng chả để ý những cái tiếp theo anh ta có vứt vỏ xuống đất không.Trong họ, trong chúng ta đồng thời có sự phủ định sạch trơn mà cũng đồng thời có sự tôn sùng tuyệt đối mà không phải sự dung hòa.Xong rồi điên hoặc chết là xứng danh một con người hiếu nghĩa ư?Gần cuối buổi, đang bê chai thì có một người đàn bà chưa già ngồi ăn ở bàn bên trái gọi giật lại: Mày ơi, dọn chỗ bát này đi.
