Vì ông ấy gần như luôn luôn có lý.Buổi sáng, thức dậy, ta có hàng trăm công việc phải làm trong nội ngày.Sáng dậy tôi có quyết: "Nắm lấy ngày hôm nay" để tận hưởng 24 giờ đó không?Thế là hết do dự, hết để lại lần sau.Đừng do dự, lo lắng hoặc đi ngược trở lại.Thử hãy mở miệng ra cười lớn, hãy hồn nhiên vui vẻ, hãy ưỡn ngực hít một hơn dài rồi ca lên một khúc, nếu không ca được thì huýt sáo, nếu không huýt sáo được thì ngâm nga.Tôi than thân trách phận của vì tôi đã sống nhiều năm đầy hạnh phúc với nhà tôi, rồi thình lình nhà tôi mất.Từ đó ông muốn cử động phải ngồi trên chiếc ghế có bánh xe.Tôi an phận nhận lấy cái tai hại nhất có thể xảy ra, tức là sự chết.Có nhiều người tại ngũ, ở xa đại chiến trường mà tinh thần cũng hoảng loạn.
