Cái nơi mà mấy tháng trước mẹ đã rủ nhưng tôi không đi.Có gì để thanh minh.Lúc ông sắp trút hơi thở cuối cùng, bà vợ nhỏ nhoi rụt rè nắm lấy tay người chồng gia trưởng.Những con lợn ấy lại đã đang và sẽ làm chủ biết bao nhiêu đàn bà và trẻ con.Giữa những khoảng ấy là thời gian trống.Bằng cách hy sinh cho nó và để nó tự nhận ra điều ấy.Mà chả cần vì họ nói bạn phải sống hay không.Mình đã đổ mồ hôi vì nó, nó cũng phát ốm vì phục vụ mình.Vì chúng ta đều ngoáy mũi.Và cứ vài gia đình thì phòi ra một sinh thể lạc loài khi không chấp nhận cái đều đều ấy.