Báo chí cũng hùa vào công kích nữa.Bạn đã nghe những người thuyết giáo nhắc hoài câu ấy.Còn ông thì làm gì? Ta đừng trách ông, ông đập chén đập đĩa không phải là vô cớ.Chẳng hạn, nếu bạn ưu tư luôn năm suốt tháng, thì một ngày kia bạn có thể bị một chứng bệnh đau đớn, ghê gớm vô cùng, tức là chứng đau nhói ở ngực (angine de poitrine).Thực là một món quà vĩ đại.Và tôi làm đúng như vậy.Hai ông bà kể với tôi rằng hôm trước có vụ oanh tạc Trân Châu Cảng thì hôm sau người con độc nhất của ông bà phải nhập ngũ.Cho đến năm 12 tuổi, mỗi năm tôi không có cắc rưỡi để tiêu riêng.Đại tá George Grook, người da đen cầm quân có lẽ giỏi nhất trong lịch sử Mỹ, chép vào cuốn Tự truyện của ông rằng: "Hầu hết những nỗi lo lắng và khổ sở của người da đen đều do họ tưởng tượng ra, chứ không có thiệt".(Phụ nữ nào cũng vậy, phải thu xếp sao cho mỗi ngày có được vài phút để thoa ít phấn - Tôi tưởng một nữ lưu cảm thấy mình đẹp, sẽ chẳng để ý đến thần kinh hệ nữa).
