Trong khi câu chuyện có thể có thêm những nhân vật khác nhưng suy nghĩ của những người ấy thì không hề được nói đến.Không có chuyện cân nhắc hay tranh luận, bạn cũng không được hỏi ý kiến.Trong đàm thoại cũng tương tự.Giờ đây, Henry đã xây dựng được hình ảnh bản thân là một người đáng tin cậy và là một người có một sản phẩm đẹp với mức giá hời.Đây là hai ví dụ về cách thực hiện điều này.Việc nói câu: “Chớ có dối tôi đấy!” khẳng định rằng bạn chưa biết sự thật là gì, khiến bạn rơi vào thế yếu hơn.Đây là một quy tắc rất hay: Hầu hết những người nói thật đều mong muốn được tin tưởng.Chúng cho bạn một khoảng thời gian ngắn để thu thập những suy nghĩ của mình, trong khi người đó xao nhãng mạch suy nghĩ.Anh đã bao giờ ăn cắp bất kỳ thứ gì trong cuộc đời mình chưa?Điều này thường là đúng, nhưng không phải lúc nào cũng có tác dụng trong trường hợp bạn muốn hỏi một sự thật.
