Một người đàn bà ở Californie mà tôi xin giấu tên, nếu biết bí quyết ấy thì chỉ nội trong 24 giờ là gột hết nỗi lầm than khổ sở của mình.Trong cuốn Tội gì mà chịu mệt, tác giả Daniel Josselyn có viết rằng: "Nghỉ ngơi không có nghĩa là không được làm gì.Vậy sao không rán thích nó đi".Khách đã tới cửa rồi, không sao thay kịp nữa.Rồi tuần sau, ông lại nắm cổ một tật xấy khác, xắn tay áo, sẵn sàng nhảy bổ vào vật nhau với nó.Anh không còn việc gì làm nữa, chỉ còn chờ cái chết nó từ từ tới.Còn những kẻ khác? Mặc xác họ!".Ông thú thiệt công việc bán kính ấy không dễ dàng đâu.Carrier nói: "Khi tôi ngó thẳng vào sự chẳng may nhất, tức thì tôi tìm lại được sự bình tĩnh đã mất trong những ngày trước; từ đó tôi suy nghĩ được".Sự lo lắng về mất ngủ làm hại sức khỏe hơn là sự mất ngủ
