Nhưng lí trí dạy tim tôi phải muốn.Thầy bảo tôi viết một đoạn để biết nét chữ của tôi, có gì thì… Trước lúc thi, tôi hầu như không lo lắng, mọi thứ tôi nắm khá vững.Không muốn bỏ họ đi, bạn đặt mỗi chân lên một con đường.Như thế bạn sẽ bớt được nghe bài cháu phải tự xác định cho mình.Tôi làm độc giả cho tôi.Hắn viết bằng chính tay hắn, một thứ than chì thì phải.Không để ý đến thì nó cũng trở nên vô nghĩa.Tắm xong, chúng tôi mở cửa bước vào phòng xông hơi khô.Cách đây chừng một tháng, bạn và bác gái cứ đến khoảng mười giờ, sau khi đóng cửa hàng, lại đi bách bộ.Và với đòi hỏi của thời đại, như vậy mới có thể coi là bình thường.