Tôi mà tục thì còn bằng chín lần thế.Sẽ kiếm tiền, sẽ làm nghệ thuật.Có thể ví khi con người sinh ra, trong nó có một chiếc đồng hồ cát.Họ không biết họ càng cố gắng kéo ta vào rọ học thì ta càng phải cố viết trong mệt mỏi để tìm một sự chứng thực ta vẫn luôn học hỏi, làm việc nghiêm túc.Thoát khỏi trước khi họ chết.Trên đường về, bác tôi bảo: Đấy, con thấy không.Tôi đã những tưởng họ sẽ trao quyền tự định đoạt cho mình sau khi đọc nhưng hoá ra vì những điều đó mà họ càng không muốn tôi viết.Cũng bởi vì chị vẫn giữ được những nét dịu dàng.Đó mới thực sự là sự cởi bỏ để đến với trí tưởng tượng.Bằng cách hiểu nó và để nó hiểu mình.