Liệu đã đủ thông minh để biết đem đến cho nhau những cơ hội phát triển trí tuệ nhằm nâng cao phẩm chất cộng sinh và làm nó trở nên dễ chịu, không hủy diệt năng lực cá nhân.Bạn không định làm một tấm gương hoàn hảo.Sáng nay 8 giờ bạn dậy.Hoá ra bác bảo tôi nghiêm túc rồi, không phải theo dõi nữa.Vùng dậy, trợn trừng, bạn hát:Nếu sớm hủy hoại là có tội với sức sáng tạo của mình.Nước mắt ơi, mày có mất không? Khi mày mất đi, mày được những gì? Khi mày ngấm đất, muối và máu có ở lại và hơi ngọt thuần khiết có bay lên? Mày mới ứa từ trong tao ra, sao mày đã vội đi, vội đi nhanh thế?Bạn thì dù vẫn khiêu khích nó, cái chết, nhưng cũng hoàn toàn không muốn nó đánh bại mình.Cái bài viết mà ban đầu tôi định viết một cách chua cay và trắng trợn.Cũng thành thói quen rồi.