Theo lời cha, Nomasir ra đi để thực hiện chí hướng của mình.- Tại sao một người thợ làm bánh kỳ cựu như ông lại cần một người thợ làm bánh khác? Ông vẫn có thể dạy cho một người nào đó như tôi chẳng hạn cách làm bánh mà? Hãy nhìn vào tôi này! Tôi còn trẻ tuổi, khỏe mạnh và lại ham thích làm việc.Tôi đã tha hồ cho tiền những kẻ ăn xin; đi sắm những đồ trang sức đắt tiền cho vợ tôi và mua những thứ mà tôi hằng mơ ước.Tất nhiên, tôi sẵn sàng cho anh ta vay tiền.- Cha đã từng nghĩ như thế khi bằng tuổi của con, con trai ạ! Thế đấy, rồi nhiều năm trôi qua, cha chẳng thể làm được điều gì cả.Cho đến một ngày, ông hết sức vui mừng gặp lại Megiddo trên đường phố.– Hadan Gula cất giọng chân thành.Không biết đứa nô lệ này có thể dắt được lạc đà không?Aggar đành phải đi vay.Nhưng nếu biết tuân thủ theo các quy luật đó, họ không những giữ được vàng mà còn khiến vàng ngày càng phát sinh lợi nhuận.