Cho nên, trước khi bạn ổn định vững chắc trong trạng thái hiện trú, tức là trước khi bạn tỉnh thức hoàn toàn, bạn xê dịch tới lui trong một thời gian giữa trạng thái ý thức tỏ ngộ và trạng thái ý thức mê muội, giữa trạng thái hiện trú và trạng thái đồng hoá với tâm trí.Niềm vui không có nguyên cớ, nó nảy sinh từ bên trong như là niềm vui của Bản thể hiện tiền.lúc ấy không còn có nạn nhân hay thủ phạm nửa, cũng không còn có nguyên cáo và bị cáo nữa.Đau khổ cần đến thời gian; nó không thể tồn tại trong cái Bây giờ.Nó xảy ra một cách tự nhiên một khi bạn nhận ra rằng mối bất bình ôm ấp trong lòng bạn, nhờ đó buông bỏ được nỗi đau buồn.Sự thể ra sao bạn hãy để cho nó là thế ấy.Tâm trí của bạn là một phương tiện, một công cụ.Khi đã hoàn toàn tỏ ngộ, phải chăng người ta vẫn còn cần đến một mối quan hệ nào đó? Liệu người nam vẫn còn bị người nữ lôi cuốn không? Liệu người nữ vẫn còn cảm thấy mình bất toàn nếu không có người nam không?Cái đối cực luôn luôn phụ thuộc lẫn nhau.Và mọi tiêu cực đều là phản kháng.