Ông ta chỉ cho mẹ tôi những chữ BÀI LÀM tôi viết so với chữ mẫu của ông ta.Bởi vì, hắn có thể bỏ qua đạo đức, sự thật khách quan, để điều khiển suy nghĩ theo cách mà hắn muốn, có thể làm chủ nội tại nếu thực sự lựa chọn cách sống hoàn toàn làm chủ thế giới.Làm theo luật, tôi xin tôi thờ hình tượng người công an, cảnh sát nếu các chú làm như thế.Thường thì trí tưởng tượng đã nhàm không đem lại nhiều xúc cảm.Cái mặt, cái bộ dạng mình bình thản và nhơn nhơn quá.Nhưng về sau ngẫm lại thấy bố mẹ lo cho mình, lo cho danh dự quá mà đâm ra… Cũng tại tôi chẳng mấy khi để bố mẹ thấy mình ngồi vào bàn học.Đúng là sống phải như thế, thời nào cũng cần thế.Vài lần trước, bố đưa giúp tôi, chỉ thấy phản ứng làng nhàng.Sau hai tuần đó, cảm giác khi ngồi phòng giấy mà không có chuyên môn qua đi.Để thay đổi những điều cần và có thể thay đổi.
