Đầu tiên tôi đốt cái cuốn sách tiếng Anh (đã xé thêm mấy trang sau khi mẹ về).Cháu vẫn không chịu dậy ạ.Tôi làm độc giả cho tôi.Nhưng đấy là chuyện của buổi sớm.Mà để chửi đổng và thả con lợn trong người mình ra.Câu được rồi, tốt thưởng cho bạn lúc bạn đẩy xe máy lên nhà qua các bậc thềm cao, hoặc lúc tưới cây xong, hay khi ăn đủ ba bát cơm (bài tủ dành cho bữa cơm: Cơm ba bát-áo ba manh-đói không xanh-rét không chết).Và họ vẫn không có cảm giác về những cơn đau của tôi khi ngồi trên giảng đường.Để sống cho xong đời.Lại đến lúc thay băng và họ lại lùa hết người thân bệnh nhân ra.Mọi người bảo bạn hiền lành.