000 dân số không, thì bà đáp: "Được chứ! Tất nhiên là được chứ!".Bà té, đầu gối chảy máu và sái cổ tay.Khi tới tỉnh Joe - một châu thành 60.Bà Speer nói: "Hồi ấy tôi sung sướng nhất trong đời tôi.Bác sĩ Loope khác người ở chỗ nào vậy? Chính ở chỗ ông có lòng nhiệt thành của một người có mục đích, có sứ mạng.Nếu chúng ta muốn bồi dưỡng một tâm trạng để được yên vui thì chúng ta phải theo quy tắc số một này:Anh hãy nhìn tôi coi.Bà thiệt là một tai nạn cho chính thân bà và cả gia đình vô phước đó nữa.Vậy tại sao ta lại mong loài người nhớ ơn ta nhiều hơn họ nhớ ơn Chúa?"Khổ trí vì thấy một đống công việc bó buộc phải làm gấp cho xong, nội trong ngày".
