Cuốn sách cung cấp các chiến thuật phát hiện và sử dụng manh mối thường bị bỏ qua hoặc chưa được biết đến – hành vi phi ngôn từ.Việc Fuhrman nói chưa bao giờ sử dụng chúng trong bất kỳ hoàn cảnh nào dường như rất vô lý.Người đó sẽ nói để lấp đầy khoảng trống im lặng.Washington không biết nói dối.Khi một người thuận phải tìm cách sáng tạo một hình ảnh hoặc sự thật thì mắt người đó nhìn lên và sang bên phải.Cuốn sách này mang đến điều gì và nên được sử dụng như thế nào?Anh ta cho rằng việc phủ nhận những gì đã làm sẽ đánh mất cơ hội thăng tiến lớn.Một vẻ ngoài như thể nói: “Sao cơ?!” sẽ không hề xuất hiện.Nếu câu trả lời được ra nói trơn tru và bài bản thì có thể thấy rõ rằng người đó đang chờ đợi câu hỏi và đã dành thời gian chuẩn bị sẵn câu chuyện của mình.Cá nhân tôi nghĩ nó thể hiện sự can đảm.
