Thêm nữa, sự khúc chiết là cái hắn đang muốn.Hoặc viết những áng hùng văn ca tụng, trang điểm cho lòng nhân từ, anh hùng của tôi.Cửa ải đầu tiên là bác trông xe.Và biết đâu, đồng chí ấy sẽ tâm sự với mình nỗi buồn khi ngày ngày phải còng tay những đứa trẻ già chát và hận đời mới chỉ bằng tuổi đứa con thứ hai của mình.Nhưng lại muốn súc tích.Rồi lại ngồi trên ghế đá viết tiếp.Cháu bảo: Con hơn cha là nhà có phúc ạ.Hôm nay là thứ bảy, chừng nửa tháng sau cái ngày tôi khóc.cũng như không biết trong chính ý nghĩ này cũng âm ỉ một phiên tòaMay là tôi vô tâm, không thống kê đây là lần thứ bao nhiêu.