Người ta mang nó đi như một mẫu vật tượng trưng cho thảm họa chiến tranh.Ví dụ như chuyện bắt nghiện lúc nào cũng dễ chảy máu, xây xước, không biết có bị nhiễm Aids từ con nghiện không.Bởi em biết hy sinh từ trước anh rất lâu.Nó muốn khám phá tôi.Trước thì tháng gặp một hai lần.Tôi là nghệ sỹ Amatơ thì cũng bị liệt vào dạng thằng hâm, thằng mất trí, thằng bố láo mà thôi.- Ông cụ bảo chỉ có ngài mới hiểu được ông cụ.Nhưng để có được những bước đi đầu tiên của một đứa trẻ bị buộc (hoặc tự buộc) vào mình thứ nặng hơn cơ thể nó nhiều lần, ta đã phải vắt hết sức.Cũng chẳng nhớ được nhiều.Vừa tức giận vừa thương xót vừa không hiểu tại sao.
