Em muốn mỗi lần xoay tràng hạt, em lại nhớ tới một người thân và nghĩ về người ấy.Anh bạn bên trái bảo khán đài A bao giờ cũng buồn hơn các khán đài khác.Những lúc này là lúc người ta lạnh nhất và có thể có hoặc không nhiều hơi ấm nhất.À, đấy là tôi đang nói về những người không có tâm.Thực sự là bác rất bực vì cháu không tôn trọng mọi người.Có vẻ như sau khi xem phim về người ngoài hành tinh và cá mập trắng.Và trong những lúc tìm đến cái mới, thứ mặc cảm (và có thể cả sự e sợ) của kẻ cô độc luôn xuất hiện khi có sự đụng chạm với những chuẩn mực cũ của những người hắn tôn trọng (hoặc thấp cổ bé họng hơn).Họ luôn cảm thấy ai đi khác con đường của họ là có vấn đề.Tôi là một đứa trẻ ngoan mà.Ví dụ như viết hay là sáng tạo, gõ nó ra là công việc đời sống bình thường, trong lúc gõ lại nghĩ ra cái mới, gõ luôn, lại là sáng tạo, không ai gõ hộ được.
