Nếu ông để tay ông vô nước nóng 46 độ, ông có thấy muốn bỏng tay không?Thư đề ngày 13 tháng 10 năm 1904.Tôi muốn xin bà bán cho tôi một chục trứng mới.Thiệt tình bạn cũng chẳng cần đọc sách này mới biết cách đắc nhân tâm.Tôi bắt đầu khoe căn tôi ở đẹp, tôi thích ở đó lắm, tôi không tiếc lời khen.Rồi tôi chỉ cho họ thấy rằng tôi đã chiều lòng họ, và tôi tin họ sẽ tận tâm báo đáp tôi trong dịp khác.Bạn có quen ai hành động như vậy không? Riêng tôi, tôi đã thấy.Nhiều người, mắc cái tật nói nhiều quá, khi muốn cho kẻ khác tin theo mình.Những ý kiến mà bạn tự kiếm thấy, có phải bạn tin hơn là những ý mà người ta đặt trong mâm bạc để dâng bạn không? Nếu bạn hiểu điều đó là đúng mà bạn còn nhất định bắt người khác phải theo ý bạn, chẳng phải là vụng về ư? Biết khéo léo dẫn khởi vài ý rồi để cho người ta tự kết luận lấy, chẳng là khôn hơn ư? Ông Adolph Seltz, ở Philadelphie, trông nom việc bán xe trong một hãng xe hơi lớn, có một nhóm người giúp việc vừa bất tài, vừa vô quy củ.Tôi vội vàng muốn trả lời bà ta rằng: "Nếu tôi đã có một lỗi về địa lý thì bà còn có một lỗi nặng hơn nhiều, là lỗi không được nhã nhặn chút nào hết".