Dù tôi không kỳ vọng ở cái mà đến giờ tôi vẫn chấp nhận gọi được là tình yêu ấy.Có thể làm tăng nội lực và liên kết giữa các cá thể.Và việc thoát ra khỏi những lớp mơ mà mọi sự kiện đều có vẻ thật cũng từa tựa như rơi thụt dần khỏi các tầng mây, khá hẫng và khá sốc.Bạn chả bao giờ thanh minh, phản ứng làm gì.Và không phải chi li từng đồng với những người xa lạ.Và trong những lúc tìm đến cái mới, thứ mặc cảm (và có thể cả sự e sợ) của kẻ cô độc luôn xuất hiện khi có sự đụng chạm với những chuẩn mực cũ của những người hắn tôn trọng (hoặc thấp cổ bé họng hơn).Và các cửa sổ đều nhìn ra cánh đồng.Giọt nước mắt như trộn lẫn ánh sáng, thương đau, hạnh phúc.Tán chuyện, ăn uống, đánh bài, trông xe.Người lớn thì thật xa lạ.
