Bỗng anh nẩy ra một quyết định, một quyết định lạ lùng và đẹp đẽ.Tôi không được sang trọng như chị em cùng dòng thế phiệt như tôi.Nhờ vậy tinh thần cô hăng hái.Thời ấy óc tôi đầy những lo lắng.Thử đoán coi hai mươi lăm năm nữa, anh Howard sẽ ra sao? Lúc đó, những người hiện nay chế tạo thực phẩm sẽ về hưu hoặc chết, nhường chỗ cho những thanh niên đầy nhiệt thuyết và sáng kiến.Và tôi tìm thấy một điều làm tôi ngạc nhiên vô cùng là 70% những khách tôi mời được, đều nhận lời ngay từ đầu tôi lại thăm.Duy Franklin không đợi tới tối thứ bảy mới xét mình.Truyện ông kể lại như vầy:Có lẽ bạn tôi không tập cắt thịt bao giờ thiệt, nhưng tôi phải khen anh đã dám sống chung với chị ấy trên 20 năm trường.Đó là trường hợp ông Edison, một người hồi nhỏ thất học, phải bán báo, mà sau làm thay đổi hẳn nền kỹ nghệ của Mỹ.