Rồi đến nằm bên nàng.Tôi khóc cho những thất vọng lớn đầu đời.Tôi cứ tà tà gạt chân chống.Hy vọng khách đến Sea Games vẫn còn được tận hưởng mùi hoa sữa có gì đó mang tính tượng trưng rất sâu xa cho người Việt.Tôi biết chị là một người mà sự giáo dục và cuộc sống cạnh tranh đã nhào nặn thành một người thường ích kỷ và khe khắt với những người đứng thấp hơn.Bạn sẽ nghe thấy dưới tầng ba tiếng dập cửa, tiếng vặn nước, tiếng giật nước, tiếng khạc nhổ, tiếng bước chân… Chúng không đến dồn dập mà cứ vài giây im lặng mới xuất hiện làm trạng thái mơ hồ của bạn giật mình thon thót.Tôi tống vào thùng rác.Những người sẽ bảo vệ, giúp đỡ anh cũng như anh bảo vệ, giúp đỡ họ.Mẹ khóc vì đau nhưng cũng nhẹ đi thôi.Nhưng bạn biết, sẽ có tiếng chuông điện thoại, tiếng chuông cửa.