Và từ đầu đã không muốn dành sức cho cái không phù hợp.Cũng như chống lại nguy cơ bị tuyệt chủng.Bạn cảm thấy tiếc nếu mất chúng hoặc để chúng phải chờ đợi (cũng như phải chờ đợi làm việc khác trước khi giải thoát những xung động của giai đoạn này trong tâm hồn).Thế nên, bạn sẽ sống, sẽ sống nữa để khám phá mình.Nhưng mẹ thì lúc nào cũng bận.Với sự tự tin ít ỏi của mình, bạn sẽ giữ chừng mực và hành động tử tế đến mức có thể.Thêm nữa, bác quan niệm trẻ con, thanh niên cứ đưa vào kỷ luật, chơi đòn tâm lí, ân cần chăm sóc, bệnh gì cũng khỏi tuốt.Thế đấy, khi khoảng cách vô hình đã trồi lên, lúc nào người ta cũng cần một cái cớ chính đáng để bộc lộ tình cảm, một thứ nhiều khi vô cớ.Mọi người có thể nghĩ tôi bị tai nạn hoặc làm gì dại dột.Mình rất sợ phí thơ.