Chỉ khi ta gặp họ, ta mới hiểu họ là ai.Bố mẹ con cũng buồn.Dù biết đằng sau chúng không ít sự nhì nhằng.Đơn giản bởi đời sống vốn dĩ đã quá tàn nhẫn.Hắn có thể là một lãnh đạo khác; hay chỉ là một nhà thơ dám viết những điều quá đúng về bản chất của cuộc chiến tôi gây ra.Bạn thực hiện nó trong lúc chờ đợi cái sẽ phải đến.Và biết đâu, đồng chí ấy sẽ tâm sự với mình nỗi buồn khi ngày ngày phải còng tay những đứa trẻ già chát và hận đời mới chỉ bằng tuổi đứa con thứ hai của mình.Cái vỏ kẹo bé tí, sân vận động đằng nào chả phải quét dọn.Bác gái bảo: Con có ý kiến gì không? Tôi: Im lặng.Ông nhắm mắt lại, thấy khuôn mặt vợ, và tự nhủ: Người ta vẫn phải sống khi trên đời còn có người để thương yêu.