Chắc bạn có chút ám ảnh về cái câu đó.Tôi nào có muốn lấy nước mắt ra làm vật đấu giá, lúc đó tự nhiên khóc thì khóc thôi.Trên đầu chồng sách lưa thưa mấy tờ nháp xếp lệch lạc nhau mà tờ trên cùng được gấp đôi và bị xé một mẩu hình vòng cung.Cũng thành thói quen rồi.Cho cô bé bán diêm, nàng đáp.Và lẻn vào hủy hoại nốt tình cảm gia đình.Lúc đó mình sẽ bảo: Bác ơi, em mất xe.Ngay cả trong giấc mơ, ta cũng chỉ muốn ở bên nàng.Lấy quần áo họ để sẵn và thêm một chiếc khăn bông xanh lá mạ.Tôi nghĩ đến Tần Thủy Hoàng đốt sách.