Lý do là những người sán tạo ra chúng không thể – thậm chí trog khoảnh khắc – giải phóng bản thân ra khỏi tâm trí của họ.Bất cứ khi nào thấy mình khó tiếp xúc với cơ thể nội tại, thì trước hết hãy tập trung chú ý vào hơi thở, bạn sẽ thấy sự việc thường dễ dàng hơn hẳn.Bạn đang phí phạm thời gian đấy”.Bước duy nhất đó chính là vâng phục.Sẽ có những lúc năng lượng ấy hạ thấp cũng như lên cao.Các cuộc độc thoại hoặc đối thoại như thế cứ lan man không sao dừng lại được.Thay vì “quan sát chủ thể tư duy”, bạn cũng có thể tạo ra một khoảng hở trong dòng chảy của tâm trí đơn giản bằng cách hướng trọng tâm chú ý của bạn vào cái Bây giờ.Cuộc sống là ngay bây giờ.Điều gì xảy ra cho cái quầng chứa nhóm đau khổ khi chúng ta tỉnh thức đúng mức để phá vỡ sự đồng hóa của chúng ta với nó?Sự bất hạnh cùng cực có thể là nhân tố thức tỉnh thật tuyệt vời.
