Có người còn dùng những tiếng lóng và cho rằng vậy mới thời thượng, mới oai.Thoạt nghe có vẻ bình thường, nhưng hãy thử nghĩ xem chúng ta đã từng tham dự bao nhiêu cuộc họp khai mạc trễ? Cho dù chỉ chậm hơn so với thời gian dự kiến năm phút hay mười phút thì vẫn cứ là trễ.Tất cả những điều trên cho thấy rằng chúng ta đã đi qua một chặng đường dài đấu tranh tư tưởng.Đừng nghĩ rằng việc nêu ra một câu hỏi thông minh là đủ, còn phải lắng nghe câu trả lời của họ và sau đó biểu lộ thái độ lại ngay.Vẫn không sao mở miệng được! Việc này cứ lặp đi lặp lại đến ba lần.Những câu hỏi giả định kiểu này thì chẳng bao giờ giới hạn đề tài lẫn số lượng.Danny là cậu bé từng cùng tôi chơi bóng lúc còn thơ ấu ở Brooklyn.Hai là, trước khi bắt đầu phải nghĩ mình sẽ nói gì.Bởi ông nghe nói nước Mỹ là nơi đầy hứa hẹn, rằng những con đường ở đây đều lát bằng vàng! Nhưng tới đây ông đã học được ba điều:Còn bây giờ thì: Đừng ngủ gục! Đừng ngủ gục! Tôi cứ gật gù ngó đi ngó lại cái đồng hồ xem đã tới 9 giờ 30 chưa.