Phương pháp ấy rất tốt.Hãy bắt chước khoa trưởng Hawkes, đừng cố giải quyết những nỗi khó khắn trước khi đã thu thập đủ sự kiện một cách vô tư.Bạn tưởng tượng được cả những cái vô lý, lố bịch nhất và phóng đại cả những lỗi lầm cực nhỏ.Bạn thấy rằng nghĩ tới cái này rồi tới cái kia thì được, còn đồng thời nghĩ tới cả hai thì tối bất khả phải không? Những cảm xúc của ta cũng vậy.Và tôi bận quá, không có thì giờ để thấy mình cô độc, để ưu phiền nữa.Ông đã triệt để xoá bỏ sự thua lỗ trong trí nhớ đến nỗi không bao giờ nhắc tới nữa.Đó là kinh nghiệm của ông Frank J.Khi chăm chú tới ước vọng của người, không những ta quên lo lắng, ưu tư của ta, mà nhờ đó, ta còn có rất nhiều bạn và rất vui vẻ nữa.Tôi còn sắp chỉ cho bạn một bí quyết nữa.Ông nói thế, rồi nhếch mép cười, một cái cười hớn hở, đầy nhân hậu.
