Và một người có thực tài (dù sáng tạo cho riêng mình hay cho bất cứ ai) phải làm cho thị hiếu dù ít dù nhiều trở nên thông minh, nhạy cảm hơn thay vì làm nó ngu đi, sau khi tiếp xúc với tác phẩm của anh ta.Nó bảo: Người ta không thích mách thì thôi.Người ta mang nó đi như một mẫu vật tượng trưng cho thảm họa chiến tranh.Cái ý nghĩa nó thật gần với sự vô nghĩa.Bộ ngực như trồi, như bị giật bung ra khỏi màn hình.Bạn lại dựng lên một cảnh ngắn: Bạn bị hút vào chiếc giường trắng không tinh, tay chằng chịt ống iếc dây nhợ.Từ đó mà tôi chọn cả tiếng nói về tình yêu, về Nhân Loại.Mọi người gọi: Ngheo! Ngheo! Tôi không đáp.Học tốt và nên người? Là một nhà thơ thiên tài và để có được danh hiệu ấy, bạn phải âm thầm nhẫn nhục trong nhiều năm, như thế đủ chưa? Bác gái nói Bác chỉ cần cái danh tiếng.Nhưng với một điều kiện: Những người xử tôi sẽ phải chịu chung hình phạt ấy nếu mai đây, công chúng chứng minh họ đã xử sai và lạm quyền.
