Tôi sợ cảm giác yên bình lấp đi những sâu cay cần có.Đây là lần thứ hai mình nghĩ về cái biển số.Tôi gọi 2 miếng bánh ngọt và 1 chai sữa đậu nành.Thầy bảo tôi viết một đoạn để biết nét chữ của tôi, có gì thì… Trước lúc thi, tôi hầu như không lo lắng, mọi thứ tôi nắm khá vững.Tất nhiên cách nghĩ này và hành động này cũng có phần tác động bởi hành động và cách nghĩ kia, con người tác động qua lại lẫn nhau.Mà bác thì dùng toàn công thức.Trí nhớ của con người không dành để quan tâm được đến tuốt tuồn tuột mà để biết lưu lại cái mình cần.Bây giờ, hãy trở lại là bạn.Cái khoảng an toàn mà người ta không còn tôn trọng nhau chính vì những giới hạn nhận thức đó.Đấy, như kiểu có sương mù trong phòng.
