Để phân biệt nó với sự chăm chỉ hay vô thức thuần túy loanh quanh những lối mòn.Như một sự bổ trợ, cân bằng, phong phú tất yếu.Rồi thì bạn vẫn hồn nhiên nhưng đó là một vết thương đầu đời trong tiềm thức mà những sự thể tiếp theo làm nhói lại.Ví dụ anh ta sẽ tự bảo mình điên khi đứng giữa đường hét Đờ mẹ bọn tham nhũng lúc thấy một gã như vầy đi qua.Cái đó phải tự do chứ ạ.Ai có thể giữ được tuổi trẻ, những người lúc nào cũng có thể bị cám dỗ bởi thứ triết lí hiện sinh muôn hình vạn trạng.Nhưng tất cả nói chung đều thật chán, thật tẻ nhạt và vô nghĩa.Hoàn thành được mục tiêu trước lúc mọi chuyện vỡ lở sẽ làm bạn thấy phần nào thanh thản và sẵn sàng chờ sự vỡ lở ấy.Như thế sẽ khổ nhưng sẽ giữ được tử tế.Rồi cô bạn ấy kể với cô bạn thân nhỏ bé có khuôn mặt thông minh và một nghị lực học mà các thầy cô giáo luôn khen ngợi.
