Tôi có vấn đề về xoang, mũi hơi khó thở, ăn nóng, ăn cay là chảy nước.Vận động, đọc sách và làm việc theo sở thích khiến thằng con trai bớt côn đồ.Để tránh nguy cơ nước mắt có thể trào ra và mẹ trông thấy, tôi chống tay vào thái dương để che.Mọi người dưới nhà vẫn gọi: Ngheo! Ngheo!Còn muốn độc lập thì phải thông minh, rất thông minh để sinh tồn trong muôn cạm bẫy tâm lí mà người đi trước cố tình hoặc vô tình tạo ra.Và như thế, em hiện hữu.Bố nhường khán đài A cho chúng tôi.Chúng ta luôn bị lừa và phức tạp hóa vấn đề (như một sự vô lí một cách hợp lí của đời sống) bởi ngôn ngữ và những cái tên.Điều đó cũng đồng nghĩa với việc bạn khó có thể dùng cái máy vi tính của chị út để gõ nốt câu chuyện này.Trong quá trình viết, có lúc tôi cũng bước theo gót nghệ thuật.