Chúng tôi vào một nhà thờ cầu nguyện rằng nếu cháu phải chết thì đó là Thánh ý của Thượng Đế thì chúng tôi cam chịu.Chúng ta nên nhớ rẳng chúng ta dạy con ra sao thì con ta thành người như vậy.Bây giờ, nghĩ lại, tôi có thấy sung sướng đã quyết định như vậy không?Chúng tôi phải ăn món rẻ tiền trong những hàng cơm bình dân.Một hôm mua cà rem ở một tiệm nước, bà thấy tiệm ấy cũng bán bánh mà bánh không có vẻ ngon lành gì hết.Lương ít mà khóng dám bỏ sở.Cầu Trời cho có nhiều khách ăn như ông".Thành thử tôi tự mua thêm những nỗi bất mãn.Khi người ta bầu ông vào Uỷ ban kiểm lâm, ông, một người chưa bao giờ trông thấy rừng tất lo sợ.Nhưng ông đã thấy hai người chung sống mà giận nhau đến không thèm nói với nhau nửa lời, chỉ vì người này nghi người kia lấn sang chỗ để đồ của mình mất vài phân; và một người nữa không chịu ăn nếu không kiếm được một chỗ khuất để khỏi trông thấy một tín đồ kỳ cục cứ mỗi miếng ăn nhai đủ 28 lần rồi mới nuốt.