Nhưng Carnegie nhớ ngay bài học con thỏ.Bông có mắc gì đâu, nhất là lúc giữa mùa.Rồi sao? Cái đó có liên can gì tới tôi đâu? Ông không thông minh chút nào hết.Tôi tự thấy xấu hổ".Phải đọc lại kỹ lưỡng một lần nữa.Những câu trả lời "có" một khi đã phát ra rồi thì cứ theo đà đó mà tiến cũng như những viên bi da khi đã chạy theo một hướng nào rồi, phải gặp một trở lực mạnh lắm mới chịu lăn trở về hoặc đổi hướng.Khi bà hỏi anh ta làm sao mà dụ dỗ được nhiều đàn bà như vậy thì anh ta đáp: Thằng khờ nào mà chẳng làm được."Nếu tôi dùng phương pháp của những người mướn phố khác, chắc chắn tôi đã thất bại như họ.Sáng dậy, thấy tấm "ra" ướt, bà nó bảo: "Ngó này, đêm qua lại đái dầm nữa".Abraham Lincoln nghiệm rằng phần nhiều người ta biết an phận mà được sung sướng.