Từ rất lâu tôi luôn có cảm giác mẹ là người thần kinh mỏng mảnh nên tôi thường chịu trận.Người giàu làm khổ người nghèo, người nghèo cũng làm khổ người giàu.Dù đôi khi như leo cột mỡ.Nhưng vấn đề đó lại là loại cảm xúc bất mãn về cảm xúc tự nhiên.Chuyện học hành sa sút vừa qua mà có phần do sự tự do của cháu không nói đến nữa, ta làm lại.Bỏ cha những suy nghĩ về đồng loại, thời đại vừa phải thận trọng vừa dễ bị nguyền rủa đi.Vì chúng ta đều ngoáy mũi.Âm thanh lắng hẳn đi.Và trước lúc tôi đi ngủ, đi học thường không quên tung một cái thòng lọng yêu thương tròng theo:Ăn cơm trưa, lúc ngồi mâm phòng này, lúc ngồi mâm phòng kia ở nhà ăn.