Khi bạn tạo ra một vấn đề, bạn cũng gây ra đau khổ.Mối quan hệ – và con người – lúc ấy đối với bạn chỉ có tầm quan trọng thứ yếu hay chẳng quan trọng gì cả.Tuy nhiên, nếu nhìn từ góc độ tâm trí, sẽ có những cặp lưỡng phân đối đãi như tốt – xấu, thích – không thích, và yêu – ghét chẳng hạn.Bạn đang phí phạm thời gian đấy”.Thất bại tiềm phục trong mỗi thành công, và thành công nằm ẩn trong mỗi thất bại.Phải, chúng ta cần đến tâm trí cũng như thời gian để hoạt động trong thế giới này, nhưng rồi sẽ có lúc chúng thống trị cuộc sống của chúng ta và đó mới là lúc rắc rối, đau khổ, và u sầu bắt đầu nảy sinh.Thế giới cũng tiếp tục hiện hữu đối với bạn, nhưng nó sẽ không còn trói buộc bạn nữa.Sự thanh thản nội tại của bạn không tùy thuộc vào nó.Ông cho rằng cần phải tỉnh thức triệt để rồi mới khoan thứ được.Nó chính là sự hứa hẹn cứu rỗi, không phải ở một tương lai dệt bằng ảo tưởng mà ngay ở đây và ngay bây giờ.