Còn quá nhiều điều để viết.Và càng dễ hoà vào cái từng làm họ thấy khinh bỉ và bất lực.Và có phần nào vì sắp tới Sea Games 2003, Tây sắp đổ về? Nếu không thì sao đến tận năm 2003 này mới đẩy mạnh.Cũng chả phải nói ai cũng vứt một tí như thế thì xã hội này ra gì.Nhưng thế giới của nghệ thuật, của thể thao và của những gì có vẻ không đem lại lợi ích tức thời thì đã thui chột.Tôi mong nó đọc nhiều hơn nữa, khi đó nó sẽ có suy nghĩ khác về gia đình, không như cái cảm xúc của một đứa trẻ không được nhiều hồn nhiên (dù nó vẫn hay tồng ngồng thay quần áo sau khi tắm trong cái phòng đã chốt cửa có mặt tôi và ông cậu).Và từ đó, có cả những sự so sánh nghiêm túc.Nhìn bạn lặng lẽ, ít ai biết bạn có một tuổi thơ hiếu động và đầy kỷ niệm.Đây là những phút giây mà con người có quyền được sướng.Còn lại, mọi thứ khá dễ hiểu nếu thực sự muốn hiểu.