Bây giờ tôi xem ông ta sử dụng 16 giờ đó như thế nào.Chính bà nhà bảo bạn rằng bạn xanh còn bạn thì bảo bà nhà là bạn mệt.Tôi tưởng tượng rằng phần đông những người có óc tò mò tìm hiểu đều hướng đến văn chương.Thành thử có hàng chục vạn giờ mất đi như vậy mỗi ngày chỉ vì người ta ít nghĩ đến thì giờ lắm, không bao giờ đề phòng để khỏi đánh mất nó.Thời giờ quý hơn tiền bạc nhiều.Điều đó rất dễ chịu và làm cho ta bình tĩnh, yên vui.Lẽ dĩ nhiên, nếu sau khi đọc Hazlitt và đã thí nghiệm như vậy, bạn vẫn tin chắc rằng trong tâm hồn bạn còn có cái gì cừu địch với thơ thì bạn đành phải học lịch sử hoặc triết học vậy.Quyết tâm ngừng công việc lại để tránh cái nguy đó, là một giải pháp vô ích.Một thất bại, tự nó, có đáng kể gì đâu nếu nó không làm mất lòng tự tin.Ở đây tôi chỉ muốn nhắc các bạn bẩm sinh không yêu văn rằng không phải chỉ có văn chương là nguồn độc nhất để hiểu biết.
