Họ không đấu lý đến nơi đến chốn đâu vì họ không có chủ ý tìm chân lý.Có nhiều vấn đề không ăn thua đến óc xã hội, việc tổ chức chánh quyền, cải tạo phong tục, canh tân xứ sở, họ vẫn bàn leo qua, ra đề nữa, nói không ra đâu mà cứ nói.Người xưa nói: lời nói bay đi, chữ viết tồn tại.Về đêm khi hồn yêu tĩnh vừa nghe con máy động trong lòng mẹ, mẹ vừa cầu xin Thượng đế cho đời con.Không phải họ kiêu hãnh như người tự đắc cho mình là con sông ở giữa bầy gà.Nhưng khi ngã ra ngủ, ngủ như chết.Chương trình gieo chân lý trong dân tộc, đồng loại còn bao la lắm, thưa bạn.Hồi lúc thụ giáo, quý vị tôi thấy nhiều vị la rầy nữa và vẫn có ký túc sinh thay vì súc miệng bằng nước thì súc miệng bằng bánh mì và chuối già.Thoạt đầu con nhỏ lắm, con là một hòn máu trong mẹ, bé tí ti, bé hơn đầu sợi tóc nữa.Họ sẽ cho ta thấy họ rất tốt.
