Mọi người lần lượt cám ơn Dabasir về câu chuyện thú vị, đồng thời cũng là một bài học sâu sắc trong cuộc sống, rồi trở về chỗ cũ tiếp tục bữa ăn dang dở của mình.- Vậy sao! – Hadan Gula ngạc nhiên - Tạo sao ông cho rằng, họ chính là những con người của bốn mươi năm về trước mà không phải là người khác?Vì thế, tôi rất hứng khởi trước lời đề nghị đó và thương lượng ngay với người nông dân.Trong khi những người khác đã ngủ say, ông vẫn trăn trở khiến sợi dây xích ở dưới chân kêu loảng xoảng, làm cho Godso chú ý.- Thông thường, cuộc đời của mỗi người đều phải trải qua các giai đoạn từ thuở ấu thơ cho đến bạc đầu.- Lúc gặp những người cày ruộng này, ông không lớn hơn cháu bây giờ đâu.Vì thế, tôi rất hứng khởi trước lời đề nghị đó và thương lượng ngay với người nông dân.Tất cả họ đều đi vác nước tưới cho những khu vườn của nhà vua.Họ làm gì để trở nên giàu có? Sự giàu có tự đến hay mình phải đi tìm nó?.Rồi đến đời cháu của chúng ta nữa … Tất cả chúng phải cam chịu cuộc sống nghèo khó ngay giữa những kho vàng của thành Babylon này ư? Chẳng lẽ chúng ta cam tâm để con cháu của mình sống bằng những bữa ăn chỉ có sữa chua và các thức ăn tồi tàn hay sao?
